- 首页
- 都市
- 起chao
邗奕雯
潘嶽妙有姿容,好神。少時挾彈出洛陽道,婦遇者,莫不連手共縈之。太沖絕醜,亦復效嶽遊遨於是群嫗齊共亂唾之,委而返
万俟春东
殷中軍妙解經脈,年都廢。有常所給使,叩頭流血。浩問其故?:“有死事,終不可說”詰問良久,乃雲:“人母年垂百歲,抱疾來,若蒙官壹脈,便有活。訖就屠戮無恨。”浩其至性,遂令舁來,為脈處方。始服壹劑湯,愈。於是悉焚經方
贯依波
孫長樂兄弟謝公宿,言至款。劉夫人在壁後之,具聞其語。公明日還,問:昨客何似?”劉曰:“亡兄門,有如此賓客!”深有愧色
东门丙寅
王丞相初在江左,欲結援人,請婚陸太尉。對曰:“培無松柏,薰蕕不同器。玩雖不,義不為亂倫之始。
巫马永莲
故射者,进周还必中礼,内正,外体直,然持弓矢审固;持矢审固,然后可言中,此可以观行矣
少梓晨
石崇與王愷爭豪,並窮綺麗以飾輿服。武帝,愷之甥也,每愷。嘗以壹珊瑚樹,高二尺許賜。枝柯扶疏,世罕其比。愷以示。崇視訖,以鐵如意擊之,應手碎。愷既惋惜,又以為疾己之寶聲色甚厲。崇曰:“不足恨,今卿。”乃命左右悉取珊瑚樹,有尺四尺,條幹絕世,光彩溢目者七枚,如愷許比甚眾。愷惘然自。
《起chao》所有内容均来自互联网或网友上传,笔趣阁只为原作者的小说进行宣传。欢迎各位书友支持并收藏《起chao》最新章节。