- 首页
- 玄幻
- 空dong
淳于松申
初,熒惑入太微,尋廢海西簡文登阼,復入太微,帝惡之。郗超為中書在直。引超入曰:“命脩短,故非所計,政當無復近事不?”超曰:“大司馬方將外封疆,內鎮社稷,必無若此之慮臣為陛下以百口保之。”帝因誦仲初詩曰:“誌士痛朝危,忠臣主辱。”聲甚淒厲。郗受假還東帝曰:“致意尊公,家國之事,至於此!由是身不能以道匡衛,患預防,愧嘆之深,言何能喻?因泣下流襟
荆幼菱
王平子年十四、五,王夷甫妻郭氏貪欲,令婢上儋糞。平子諫之,並言可。郭大怒,謂平子曰:昔夫人臨終,以小郎囑新,不以新婦囑小郎!”急衣裾,將與杖。平子饒力爭得脫,踰窗而走
呼延春香
謝太傅謂王孝伯:“劉尹亦自知,然不言勝長史。
俞乐荷
褚太傅南下,孫長於船中視之。言次,及真長死,孫流涕,因諷曰:“人之雲亡,邦國瘁。”褚大怒曰:“真平生,何嘗相比數,而今日作此面向人!”孫泣向褚曰:“卿當念我”時鹹笑其才而性鄙
贵甲戌
羊孚年三十卒,桓玄與羊欣曰:“賢從情所寄,暴疾而殞,予之嘆,如何可!
督丹彤
賈公閭後妻氏酷妒,有男兒黎民,生載周,自外還,乳母抱在中庭,兒見充踴,充就乳母手嗚之。郭遙望見謂充愛乳母,即之。兒悲思啼泣不飲它乳,遂死郭後終無子
《空dong》所有内容均来自互联网或网友上传,书趣阁只为原作者的小说进行宣传。欢迎各位书友支持并收藏《空dong》最新章节。