- 首页
- 武侠
- 校霸与娇花(双xing)
倪阏逢
其往送也,望然、汲汲然如追而弗及也;其哭也,皇皇然若求而弗得也。故往送也如慕,其也如疑
佟柔婉
王藍田為人晚,時人乃謂之癡。丞相以其東海子,為掾。常集聚,王每發言,眾人競贊。述於末坐曰:“非堯、舜,何得事皆是?”丞相甚相賞
闪代亦
張玄與王建武先相識,後遇於範豫章,範令二人共語。張正坐斂衽,王孰視良,不對。張大失望,去。範苦譬留之,遂肯住。範是王之舅,讓王曰:“張玄,吳之秀,亦見遇於時,使至於此,深不可解”王笑曰:“張祖希欲相識,自應見詣。範馳報張,張便束帶之。遂舉觴對語,賓無愧色
甲叶嘉
王大將軍既逆,頓軍姑孰。明帝以英武之才猶相猜憚,乃箸服,騎巴賨馬,壹金馬鞭,陰察形勢。未至十余,有壹客姥,居賣食。帝過愒之謂姥曰:“王敦兵圖逆,猜害忠,朝廷駭懼,社是憂。故劬勞晨,用相覘察,恐跡危露,或致狼。追迫之日,姥匿之。”便與客馬鞭而去。行敦匝而出,軍士覺曰:“此非常人!”敦臥心動,:“此必黃須鮮奴來!”命騎追,已覺多許裏,士因問向姥:“見壹黃須人騎馬此邪?”姥曰:去已久矣,不可及。”於是騎人意而反
喻甲子
範宣年八歲,後挑菜,誤傷指,大啼人問:“痛邪?”答:“非為痛,身體發,不敢毀傷,是以啼!”宣潔行廉約,韓章遺絹百匹,不受。五十匹,復不受。如減半,遂至壹匹,既不受。韓後與範同載就車中裂二丈與範,:“人寧可使婦無(巾軍)邪?”範笑而受之。
佟佳欢欢
王朗每識度推華歆歆蠟日,嘗子侄燕飲,亦學之。有向張華說此,張曰:“之學華,皆形骸之外,之所以更遠”
《校霸与娇花(双xing)》所有内容均来自互联网或网友上传,新笔趣阁只为原作者的小说进行宣传。欢迎各位书友支持并收藏《校霸与娇花(双xing)》最新章节。